Nếu ai đã từng gặp cô thì hẳn đều có ấn
tượng như tôi “Nụ
cười tươi rói trên môi, đảm đang tháo vát, nhiệt tình, nhân ái” là
điều mọi người nói về cô. Cô không chỉ có trách nhiệm với công việc mà còn là người khéo
léo, quan tâm đến mọi người, sống nhân hậu, biết sẻ chia với những người có
hoàn cảnh khó khăn. Cô luôn luôn hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ được giao. Đó là cô
giáo Đào Thị Tiên Hường – Giáo viên
trường tiểu học Phù Lỗ A là một tấm gương sáng để tôi học tập.
Cô
sinh ra và lớn lên trong gia đình có 8 anh chị em. Các anh chị em của cô
không ai theo sự nghiệp giáo dục. Ngay từ nhỏ cô đã bộc lộ năng khiếu làm giáo
viên bằng những trò chơi làm cô giáo, các bạn và các em làm học sinh. Năm 1986,
cô đỗ trường Trung cấp Sư phạm Hà Nội. Hai năm sau, cô tốt nghiệp trở về thực
hiện ước mơ là góp một phần công sức nhỏ bé của mình vào sự nghiệp giáo dục của
huyện nhà. Cô được phân công về giảng dạy ở trường Tiểu học Đông Xuân. Hai năm
sau - năm 1991, cô chuyển về trường gần nhà để thuận tiện công tác đó là trường
Tiểu học Phù Lỗ A cho đến ngày nay. Đây là ngôi trường khang trang, sạch đẹp
nằm trên quốc lộ 2. Trường có bề dày về phong trào học tập, có đội ngũ giáo
viên tâm huyết, có năng lực chuyên môn tốt. Hồi mới ra trường, ngành giáo dục
nói chung vẫn chưa được sự quan tâm của phụ huynh cũng như các cấp chính quyền
nên đời sống kinh tế gặp nhiều khó khăn nhưng cô vẫn kiên trì một lòng theo
nghề. Khi mới chuyển về trường, cô đã tích cực học hỏi đồng nghiệp, trau dồi
kiến thức chuyên môn. Với năng khiếu sư phạm vốn có, cô dần bắt kịp đồng nghiệp
rồi trở thành giáo viên dày dặn kinh nghiệm được Ban giám hiệu tin tưởng. Trong
quá trình công tác, cô không chỉ hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao, cô còn là
một người vợ khéo léo, đảm đang chu toàn việc gia đình, là người phụ nữ biết
giữ lửa gia đình hạnh phúc, con cái khoẻ ngoan, học hành giỏi giang. Các con cô
giờ đều thành đạt, hạnh phúc.
Năm học 2020- 2021, sau khi hoàn thành xuất
sắc nhiệm vụ đưa một chuyến đò dài 4 năm tốt nghiệp Tiểu học, cô được nhà
trường tin tưởng giao cho chủ nhiệm lớp 2A2. Lớp có chất lượng thấp nhất
khối. Phụ huynh chủ yếu làm ruộng, ít có thời gian quan tâm đến con. Có lẽ đây
là năm học không chỉ riêng cô Hường mà tất cả giáo viên trong trường đều rất
nhớ. Năm học này, dịch covid đang bùng phát rất nhanh, ở mức báo động đỏ. Khi
nhận lớp, cô gặp rất nhiều khó khăn, các em phải học onlide 7/9 tháng, chỉ được
học 2 tháng trực tiếp. Hầu như học sinh trong lớp quên hết nề nếp. Khi dạy
onlide các em không tập trung, nói chuyện, làm việc riêng, Một số học sinh thường
hay nói tự do, không tuân thủ các nội quy của lớp, khả năng tập trung
kém và thường xuyên nói chuyện, nghịch phá, làm việc riêng trong giờ
học. Các em học onlide vào ngày thường bố mẹ bận đi làm, không quản lí được
sát sao nên các con không tập trung học tập, không ôn bài dẫn đến mất gốc. Với kinh nghiệm lâu năm
trong nghề, cô quan sát, nắm bắt tâm lý của trẻ, làm quen với học sinh, điều
tra hoàn cảnh gia đình của từng học sinh để từ đó có kế hoạch, lựa chọn
phương pháp giáo dục phù hợp với từng học sinh. Cô thường xuyên trao đổi zalo
với những phụ huynh có con yếu kém. Cô giao thêm bài để con luyện ở nhà. Sau
khi học sinh làm xong, cô yêu cầu bố mẹ chụp gửi lại để cô chấm, chữa, sửa sau
đó chụp gửi lại bài cho phụ huynh và học sinh xem, cô lại cho bài học sinh tiếp
tục rèn cho đến khi nắm được bài mới thôi. Cuối năm học, lớp của cô dù học
onlide chủ yếu nhưng học sinh vẫn nắm được bài, chất lượng giáo dục đã tiến bộ
hơn năm cũ. Với sự yêu nghề, tận tụy, say mê trong công việc, nhiệt tình
quan tâm, yêu thương chăm sóc học sinh, cô được phụ huynh tin tưởng, học
sinh yêu quý.
Nghĩ đến cô Hường, tôi lại nhớ đế câu nói của
cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng: “Nghề dạy
học là nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý, nghề sáng tạo nhất trong các nghề sáng tạo. Các thầy cô giáo không những dạy chữ mà còn dạy người,
họ cứ như
cây thông trên sườn núi, cây quế giữa rừng sâu thầm lặng tỏa hương dâng hiến
trí tuệ, sức lực cho đời”. Những
cống hiến của cô, đúng như lời nói của cố Thủ tướng. Cô chỉ bảo từng em cách cư xử, chào hỏi, kĩ năng sống biết lễ phép,
quan tâm tới người thân, kĩ năng tự bảo vệ khi gặp người xấu,…. Vì vậy mà học
trò cô dạy đều thực hiện tốt nội qui, nề nếp và rất lễ phép, hiểu chuyện, biết
quan tâm, chia sẻ với mọi người.
Cô là một cô giáo
thương yêu học sinh, đồng cảm và chia sẻ với những học sinh có hoàn cảnh khó
khăn. Cũng trong năm học 2020-2021,
khi nhận lớp 2A2, lớp học do cô phụ trách đa số học sinh có bố mẹ làm ruộng, phụ
huynh mải làm ăn nên giao phó con cho cô giáo, ít có thời gian quan tâm đến
các con. Nhiều học sinh học chậm, lười học, đặc biệt nhất là trong lớp của cô
có học sinh tên Phạm Kiều Ninh. Bố mất sớm khi em mới 3 tuổi. Mẹ em
bỏ đi làm ăn xa, em sống với bà nội. Bà của em thuộc hộ cận nghèo ở địa phương.
Cô Hường đã nhận đỡ đầu cho em. Cô đã nhận đóng tiền học cho em để giảm bớt
gánh nặng cho bà em. Cô thường xuyên mua đồ dùng học tập cho em. Đầu năm học,
cô còn mua cho em mấy bộ quần áo đồng phục mới. Không những thế, cô còn dạy em
học bài, rèn cho em ý thức từ một học sinh vô tổ chức, lười học, học kém, hay
nói tục, nói trống không thành một học sinh lễ phép, biết thực hiện đúng nội
qui, học tập tiến bộ, trở thành học sinh được khen thưởng từng mặt của lớp. Mỗi
buổi trưa, khi học sinh trong lớp đã ngủ thì bên cạnh cô Hường là Kiều Ninh và
mấy học sinh yếu kém vẫn miệt mài học tập. Được cô động viên kịp thời, mắt Kiều
Ninh ánh lên niềm vui và hăng say học tập hơn. Không chỉ có Kiều Ninh, một số học
sinh học chậm trong lớp cũng được cô Hường kèm cặp không kể giờ giấc và đều tiến
bộ. Nếu ai có dịp sang lớp cô mới thấy hết được lòng nhiệt tình của cô. Khi cho
học sinh đi ngủ hết, cô lại ngồi chấm bài.
Được
cô đỡ đầu suốt 3 năm học qua, Kiều Ninh cảm thấy may mắn vì được đi học, được
cô quan tâm, dành tình yêu thương cho như người mẹ thứ hai của mình. Em cảm thấy
vui và ấm áp biết bao!
Năm học 2020-2021, trong trường có đồng
chí bảo vệ Đỗ
Đức Vui không may bị ngã và đột ngột qua đời, một số thầy cô trong trường đã
lập nhóm tự nguyện tham gia ủng hộ hàng tháng, mỗi cá nhân có một chút quà nhỏ
góp lại gửi vợ đồng chí Vui mua bỉm sữa cho cháu gái mới sinh con út đồng chí
Vui nhằm động viên và giúp vợ con đồng chí giảm bớt khó khăn. Cô đã thực hiện việc
làm đó suốt 2 năm nay và đến giờ vẫn tiếp tục thực hiện. Với tình cảm của cô
và các anh chị em khác đã dành cho, vợ đồng chí Vui rất cảm động.
Không
chỉ quan tâm, giúp đỡ anh chị em đồng nghiệp và học sinh. Với bản tính lương
thiện, “Thương người như thể thương thân” của cô đã lan toả và vượt ra ngoài
ranh giới cơ qua nơi mình làm việc. Cô đã nhiều lần trực tiếp đi làm thiện
nguyện. Cô tham gia vào Câu lạc bộ Thiện tâm Hà Nội. Mùa đông năm 2022 vừa qua,
Câu lạc bộ Thiện tâm Hà Nội tổ chức đi tặng quà và áo ấm cho học sinh nghèo ở
vùng cao, vì bận việc gia đình không trực tiếp tham gia được nhưng cô đã gửi
ủng hộ 1.100.000đ với mong muốn “Góp gió thành bão” giúp cho nhiều em học sinh
vùng cao có thêm áo ấm để mặc. Cô luôn có suy nghĩ hướng thiện, chân tâm tốt
đẹp, khi nói về việc thiện chị làm: “ Chị chỉ có một chút tình cảm thôi, hi
vọng có thêm một hai người được ấm áp”. Có những người gặp hoàn cảnh khó khăn
được giúp đỡ thì họ vui mừng biết bao, coi cô “là cả thế
giới của họ.” Còn tôi, nghĩ về việc cô làm đem lại giá trị tốt đẹp cho nhiều
người. Cổ vũ cho những người đang làm thiện nguyện, đem lại thiện cảm cho những
người biết về cô, đem lại niềm vui, lòng tin, lòng biết ơn và sự ấm áp đối với
những người đã được cô sẻ chia, giúp đỡ: “Cho đi là còn mãi”, “Giá trị đích thực của sự cho đi không nằm ở giá
trị của món quà lớn hay nhỏ. Nó nằm ở tấm lòng của người cho đi.” Chị có tấm lòng thật thiện lương đáng
Với lòng nhiệt huyết vì sự nghiệp giáo
dục, lòng nhân ái của một giáo viên giàu tình cảm, cuối năm học 2021-2022, cô được
nhận chứng nhận Lao động tiên tiến
Cô là một người hoà nhã, luôn xây dựng các mối quan hệ tốt đẹp giữa các
chị em đồng nghiệp trong trường. Cô luôn đi đầu trong các hoạt động của trường,
các cuộc liên hoan, tổ chức đi tham quan, dã ngoại,… Không những tham gia, cô
còn mua quà ủng hộ cho chuyến đi để xây dựng tình đoàn kết, để nhiều người cùng
tham gia, thêm hiểu nhau và thêm vui. Mọi người coi và gọi cô là một người chị
cả, có chuyện gì cũng tâm sự hỏi ý kiến. Dù hiện nay, cả tuổi nghề và tuổi đời đã cao, cô đã cống hiến 36 năm cho sự
nghiệp giáo dục, cô vẫn tâm huyết với nghề và truyền nhiệt huyết cho các đồng
nghiệp trẻ trong giảng dạy và trau dồi kiến thức chuyên môn.
Trường Tiểu học Phù Lỗ A của chúng tôi được phụ huynh
tín nhiệm và thành công như ngày hôm nay, có phần đóng góp công sức không nhỏ của cô. Với chị em trong trường, nhà giáo Đào Thị Tiên Hường là người cô, người
chị dẫn dắt bảo ban các cháu, các em trưởng thành.
Hàng năm, cứ đến ngày 20/11, cửa lớp cô Hường
thấp thoáng vài tốp học sinh trở về trường thăm cô, tặng cô những bông hoa tươi
thắm, dãi bày tâm tư tình cảm của mình. Có em còn tin tưởng hỏi ý kiến, nhờ cô
tư vấn, góp ý chọn ngành nghề… Cô đúng là người mẹ thứ hai của các em học sinh.
Những hôm như vậy, nụ cười của cô như rạng rỡ hơn. Niềm vui hiện lên ánh mắt
của cô. Cô đem niềm vui chia sẻ với chị em “Hạnh phúc của nghề lái đò là
đây”; Có những giây phút này mới thấy sự cao quý của nghề dạy học; Nghề Nhà
giáo muôn đời là vậy/ Tiễn trò đi là thấy vinh quang”.
Với sự tận tâm hết lòng vì sự nghiệp giáo
dục, vì học sinh thân yêu của cô giáo Đào
Thị Tiên Hường, tôi lại nhớ đến câu
nói của Bác Hồ: “Người thầy giáo tốt – thầy giáo xứng đáng là thầy
giáo – là người vẻ vang nhất. Dù là tên tuổi không đăng trên báo, không được
thưởng huân chương, song những người thầy giáo tốt là những anh hùng vô danh.
Đây là một điều rất vẻ vang.” Những đóng góp của cô Hường cho trường
Tiểu học Phù Lỗ A của chúng tôi nói riêng và cho ngành Giáo dục nói chung thật
đáng trân trọng. Dù khó khăn vất vả đến đâu cô cũng vượt qua. Cô đã cống
hiến cả cuộc đời cho sự nghiệp “trồng người”. Cô đã hoàn thành xuất sắc sứ
mệnh của một người giáo viên, góp phần không nhỏ vào thành tích của nhà trường
nói riêng và của nền giáo dục Huyện Sóc Sơn nói chung. Cô đúng là tấm gương điển hình tiên tiến trong giáo dục cho
chúng tôi noi theo. “Một bông hoa đẹp trong vườn hoa của trường Tiểu học Phù Lỗ A”
Thay lời cho chị em đồng nghiệp trong
trường, tất cả phụ huynh và lớp lớp các thế hệ học trò đã được cô dìu dắt, xin
kính chúc cô Hường luôn bình an, mạnh
khỏe để tiếp tục chở những chuyến đò cập bến thành công - Những chuyến đò chở đầy
tình yêu thương và nhiệt huyết của cô truyền lửa cho các thế hệ măng non tương
lai của đất nước chắc chắn sẽ trở thành những con người đủ tài, đủ đức, đủ sức
để dựng xây quê hương đất nước giàu đẹp